Tro Tàn Rực Rỡ được đạo diễn Bùi Thạc Chuyên xây dựng dựa trên 2 truyện ngắn nằm trong tập truyện “Đảo” của nữ nhà văn Nguyễn Ngọc Tư: “Củi mục trôi về” và “Tro tàn rực rỡ”.
Tro Tàn Rực Rỡ kể về cuộc sống của ba người phụ nữ cô Loan, Nhàn và Hậu, trong một xóm nghèo ven sông ở Cà Mau. Mỗi người mang trong mình những khát khao và nỗi đau riêng, không ai trong số họ có thể quên được những bi kịch tình yêu đã trải qua. Qua việc sử dụng màu sắc u ám và melankolik, bộ phim tái hiện cuộc sống vô vị và cô đơn của họ một cách chân thực. Tình yêu trọn vẹn, đối với họ, trở thành một điều xa xỉ và không thể nào chạm được.
Với quá khứ đau lòng từ việc bị cưỡng hiếp lúc nhỏ, cô Loan đã mất đi sự hiểu biết thực sự về tình yêu và trái tim cũng trở nên cứng nhắc hơn. Cảm xúc của cô không còn được biểu hiện một cách rõ ràng nữa, mà thay vào đó là sự lẫn lộn giữa niềm vui hết sức ồn ào và đau buồn sâu thẳm. Khi mọi chuyện dường như đã bình yên trở lại, người đã làm tổn thương cô lại xuất hiện bất ngờ như một cục củi mục trôi trên dòng sông. Từ đó, khán giả cảm thấy đồng cảm với cô Loan và sự căm ghét trong lòng cô dần dần chuyển thành tình yêu mạnh mẽ. Theanka1232
Hai nhân vật nữ còn lại sẽ mang người xem đến với những câu chuyện đầy gian truân. Sau khi Nhàn (Phương Anh Đào) và Tam (Quang Tuấn) thành vợ chồng, không lâu sau đó Hậu (Juliet Bảo Ngọc Doling) cũng được gả cho người mà cô yêu thương nhất là Dương (Lê Công Hoàng). Mặc dù tình yêu của Hậu dành cho Dương là một tình yêu vô điều kiện, cô trao hết tâm hồn lẫn thể xác để thỏa mãn chồng, nhưng chồng lại thờ ơ và suốt ngày mơ tưởng về người khác. Cuối cùng, cả bốn người không thể có được một hạnh phúc trọn vẹn mà họ đã mơ ước.
Tro Tàn Rực Rỡ mô tả một thực tại khắc nghiệt tại một vùng quê nghèo, nơi mà phụ nữ không có giọng nói và không có quyền tự quyết, từ những vấn đề nhỏ nhất cho đến những quyết định quan trọng trong cuộc sống. Nhân vật chính, Nhàn, phải chịu đựng mọi khó khăn, dù đến đâu đau khổ cũng được, nhìn những ngôi nhà cháy thành tro tàn cũng không sao, miễn là cảm giác của mình thỏa mãn. Cô ấy như mắc kẹt trong một cái lồng không tồn tại, muốn thoát ra nhưng không thể nào.
Sự khát khao yêu thương và quan tâm của phụ nữ nơi đây đượm đà hơn cả ngọn lửa hừng hực lan tỏa suốt cả bộ phim, nhưng không may, sự mãnh liệt của tình cảm đó đã khiến cho họ đánh mất sự khôn ngoan, và từ đó mà thực hiện những hành động không đáng được ghi nhận.
Tốc độ phim diễn ra chậm, không dễ nhận thấy, chỉ có những người đã trải qua hoặc hiểu được sự đau khổ mới thực sự lắng nghe những cảnh trong phim này.