Thanh Sói (Furies) là tựa phim hành động đã gây xôn xao dư luận bởi nhiều lần dời lịch chiếu khiến khán giả hụt hẫng.
Vào năm 1998, Thanh Sói giới thiệu về Sài Gòn, một thành phố phức tạp nơi nhiều băng nhóm xã hội đen đang nắm giữ quyền lực, đảm bảo an ninh cho các khu vực khác nhau. Tuy nhiên, bên trong thế giới ngầm này, băng của Hải đã tạo được tiếng vang lớn với các hoạt động liên quan đến sản xuất và phân phối ma túy, bán dâm và cung cấp “bao vây” cho các chợ đen.
Trong cái thế giới tăm tối này, Dì Lin, một người phụ nữ tốt bụng, đã dành thời gian và công sức để cứu giúp những cô gái gặp khó khăn. Nhưng ít ai biết rằng sau cuộc sống tưởng chừng như bình dị đó, cô ẩn chứa một bí mật kinh khủng, sẽ khiến cả thế giới ngầm chấn động.



Mạch phim diễn biến quá nhanh, hoạt động hấp tấp, đến mức mình chưa thấy hiểu rõ về sự phát triển tâm lý của nhân vật. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là Thanh Sói đã lơ đi phần nội dung. Mọi thứ vẫn đủ để khán giả hiểu được những gì đã khiến nhân vật Bi (Đồng Ánh Quỳnh) đến đỉnh cao cực khổ như vậy. So với các bộ phim hành động khác, Thanh Sói đã vượt trội hơn rất nhiều về cốt truyện; nó sâu sắc hơn cả Hai Phượng – một bộ phim khác của cùng một hãng sản xuất.
Phản ảnh và hấp dẫn nhất của bộ phim nằm ở các pha hành động, Khen Phim sẽ tán dương hết lời vì sự xuất sắc của yếu tố này. Người xem dễ dàng theo dõi ai đang chiến đấu, ai đang tránh né, không có sự lộn xộn hay nhầm lẫn. Các pha va chạm được quay cận, nhanh chóng và quyết đoán, truyền tải một cách hữu hiệu sự cực khổ mà nhân vật phải trải qua. Vũ khí được sử dụng đa dạng, từ võ thuật không vũ khí đến dao, kim tiêm, súng và thậm chí các “đồ chơi” khủng khiếp mà bạn không bao giờ tưởng tượng sẽ xuất hiện trên màn ảnh Việt Nam. So sánh với bộ phim Hai Phượng, Khen Phim tự tin khẳng định rằng Thanh Sói đã có một bước tiến vượt trội, và chính xác là hay hơn cả ba phần của John Wick kết hợp lại. Nhiều đoạn khi xem, người ta có cảm giác nếu thêm tiếng Anh nữa thì không ai hớn rằng đây là một bộ phim Việt, vì nó vượt trội về yếu tố hành động.
Một yếu tố khác làm cho Khen Phim hài lòng đó chính là cách diễn đạt qua lời thoại. Thông thường, trong các bộ phim hành động Việt Nam, cách nhân vật thể hiện lời nói thường không thật, không gần gũi với đời thường do những vấn đề kiểm duyệt. Điều này làm cho khán giả thường cảm thấy mệt mỏi khi nghe những nhân vật xã hội đen nói chuyện như trẻ con trong trường mẫu giáo. Tuy nhiên, giờ đây, Thanh Sói đã mang cả băng nhóm giang hồ lên màn ảnh, tự do sử dụng những từ ngữ tục tĩu nhất, chửi thề một cách nổi loạn, nhưng đúng người, đúng tội, tạo nên sự thích thú cho người xem với những từ: đm, cmm, *éo,… Ngay cả trong phụ đề tiếng Anh cũng được giữ nguyên, tạo ra sự nhất quán trong trải nghiệm xem phim dù bạn hiểu ngôn ngữ nào đi nữa.
Về âm nhạc, mặc dù Studio68 đã chọn ca khúc “Hoa Cúc Dại” do Tóc Tiên thể hiện, nhưng tôi cho rằng vị trí này nên dành cho bài hát “Giã Từ Dĩ Vãng” với giọng hát da diết, xé tan cõi lòng của Phương Thanh. Sẽ có một đoạn khiến bạn không kìm được nước mắt với cảnh Long (Song Luân) hoàn toàn bất lực, khốn khổ nhìn người khác bị ngược đãi mà không thể làm gì, chính xác là không được phép làm gì cả, đó là sự bất lực đến uất ức.


Khen Phim tin rằng sau 109 phút ngồi trong rạp, bạn sẽ hoàn toàn hài lòng bởi lần đầu tiên có một bộ phim hành động đánh đấm được thực hiện bằng tiếng Việt, khiến bạn tự hào vì điện ảnh Việt Nam đã có những nhà làm phim chuyên nghiệp, dồn hết tâm huyết và đầu tư tối đa vào sản phẩm để phục vụ khán giả.